Chương 2
mấy hôm sau, ở xóm hay vào lớp, tôi đều ko thèm
nhìn mặt Đu Đu,
cậu ấy cũng chẳng bận tâm, coi như ko có tôi, ko quen
tôi..
cứ như vậy đến ngày thứ 4, tôi bị 2 thằng nhóc lớp bên
cạnh bắt con thằn lằn dí vào mặt,
tôi sợ lắm, nên cứ hì hục mà chạy…
bỗng Đu Đu xuất hiện như 1 vị cứu tinh,
cậu ấy lấy đá ném vào 2 tên kia, rồi còn dõng dạc nói
“Tụi bây mà đụng đến Xu Xu là coi chừng tao đó!”
nhờ vậy mà chúng tôi ko giận nhau nữa, coi như huề,
có điều Đu Đu căn dặn rằng, khi cậu ấy đang chơi thì
đừng có nói gì hết.
và tôi đồng ý…
mấy nhỏ trong lớp cứ nói rằng, “con Xu rồi sẽ lấy
thằng Đường làm chồng”,
rồi bọn họ cười hô hố lên..
tôi đâu có thấy gì đáng cười, nếu mà có lấy Đu Đu làm
chồng thật,
thì cũng tốt thôi, cậu ấy luôn bảo vệ tôi mà.
đổi lại tôi giúp Đu Đu làm bài kiểm tra Toán..
À còn chuyện này cũng lạ lạ, mặc dù tôi là Xu khờ,
nhưng tôi lại luôn được 10 điểm môn Toán và Lý
hầu như ko có lần nào dưới 9 điểm cả..
ba Đu Đu làm ở trường Giáo dục gì đó, bảo ba tôi đưa
tôi đi test IQ thử xem,
ông nội tôi nói đưa đi làm chi cho xấu hổ T___T,
nhưng cuối cùng thì ba cũng đưa tôi đi test..
“127! con gái anh thuộc nhóm cực kỳ thông minh!”
“Cái gì??”
tôi còn nhớ rõ mặt ba tôi giống như vừa được người ta
báo trúng số,
trong khi mình ko hề mua vé số vậy…
ông bác sĩ kiểm tra IQ nhìn tôi gật gù,
nói rằng ít ai ở độ tuổi 13 đạt được chỉ số cao như vậy
lắm.
“ông có lộn ko? nó khờ lắm, y như bị bệnh kém phát
triển trí tuệ vậy!” T_T
“chỉ là phản ứng cư xử thôi, ko có liên quan đến trí
tuệ. cô bé có tư duy logic và đầu óc nhạy bén hơn
người bình thường nhiều..”
lần đầu tiên tôi thấy hãnh diện vô vàn… ^0^
Đu Đu cũng đi test nhưng kết quả chỉ có 89 ^^
và cậu ấy quê quê, trề môi nói tại tôi…may mắn (???)
….
từ sau đó ba tôi vác cái kết quả IQ đi khoe khắp xóm,
bảo rằng, “con Xu khờ nhà tui là thần đồng đó nghen”,
ặc ặc..
cả ông nội cũng tự hào, vỗ ngực – “dòng họ nhà ông
mày mà..!”
chắc là vậy…
nhờ “dòng họ nhà ông” mà năm lớp 11, tôi thi đậu 1
suất học bổng
lớp chuyên ban A tại trường Trung Học Quốc Tế
Grand gì đó
– 1 trường của nước ngòai đầu tư, nên toàn dân khá
giả học ko àh.
thực ra, thầy dạy Toán bảo tôi thi thử cho biết thôi, ai
ngờ lại giật giải,
nên ba tôi quyết rút tên tôi khỏi trường Gia Định đang
học để chuyển qua Grand School..
điều đó có nghĩa là tôi ko được học chung với Đu Đu
nữa.
ai sẽ bảo vệ tôi đây, huhu…
“hay Đu Đu chuyển qua học với tớ nhé?”
“Thôi, nhà tớ ko có nhiều tiền vậy.”
“nhưng tớ phải học ở đó 1 mình sao?hic hic”
“17 tuổi chứ có phải hồi bé đâu, ráng tự lo đi. tớ đâu
phải là cận vệ của cậu!”
Đu Đu nói thế nhưng ánh mắt của cậu ấy cũng buồn
rười rượi,
tôi giơ tay hứa là
“sau này sẽ học dở đi để bị đuổi khỏi trường đó, về lại
trường mình học chung với cậu”
Đu Đu cười khè khè, nói – “đồ khờ”
Hắn mắng tôi như vậy chắc cả nghìn lần rồi ấy
nhưng tôi ko còn giận nữa, chỉ cười thôi, vì quen rồi
mà…
[TRƯỜNG QUỐC TẾ GRAND SCHOOL]
Trang chủ Trang trước
Bộ đếm: 1 | 1 | 264 |

Polaroid